độc sủng thành hôn
Một tờ giây đăng kí kết hôn, anhkhông còn là anh rể của cô, mà là chồng cô. **Đoạn đối thoại thứ nhất: Lần đầu gặp gỡ, cô sợ hãi gọi anh: "Anh rể." Anh lạnh lùng trả lời: "Tên tôi là Tả Thành." Cuối cùng còn bổ sung một câu càng lạnh lẽo hơn: "Đừng có quên."
Giới thiệu truyện: Truyện Độc Gia Sủng Hôn của tác giả Thịnh Thái Hạ Vy kể về một cuộc hôn nhân đơn thuần chỉ là đôi bên cùng có lợi, hắn cần con, mà cô, thì cần tiền. Trong cuộc hôn nhân không có tình yêu này, cô tưởng rằng chỉ cần mình làm tốt vai trò của
Độc Gia Sủng Hôn. Độc Gia Sủng Hônthuộc truyện ngôn tình sủng nói về một cuộc hôn nhân đơn thuần chỉ là đôi bên cùng có lợi, hắn cần con, mà cô, thì cần tiền. C408 - Chương 479 - Không Phải Sở Tiểu Thư, Là Đường Phu Nhân!
Ra mắt truyện Quân thiếu độc sủng thiên kim kiểm cạnh bên trưởng. Tác giả: Mạch Kiêu Dương Thành viên gia đình phái mạnh ở trước mắt, Minh Ý, đàn ông cả tập đoàn ánh sáng Hoàn Vũ, mười tám tuổi tòng quân, sau tham gia chiến đội Cô Lang, vày biến chứng nổi trội
First published Mar 01, 2018. Hán Việt: Trọng sinh chi mạt nhật độc sủng Tác giả: Hoa Hoa Liễu Tình trạng: Hoàn thành Trạng thái edit: lết từ từ. (Ediot: thuymama) Thể loại: Ngôn tình HE , trọng sinh ,Báo thù , Mạt thế , Dị năng , Ngọt sủng. Tự sát kia một khắc, lòng cô tràn đầy
Er Sucht Sie Markt De Berlin. Bad gateway Error code 502 Visit for more information. 2023-06-11 213815 UTC You Browser Working Amsterdam Cloudflare Working Host Error What happened? The web server reported a bad gateway error. What can I do? Please try again in a few minutes. Cloudflare Ray ID 7d5cffff6ce8d0c1 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Tác giả Mộng Tiêu NhịThể loại Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Khác...Văn án 1Cô yêu mọi thứ của anh, nhưng yêu nhất là đôi tay của anh, đôi tay này từng ôm cô, cũng từng đánh cô;Từng thay cô viết bài tập Ngữ văn, từng sửa đề Vật lý sai; vì cô mà đánh đàn dương cầm, vì cô mà đánh trống;Đã từng đưa cô đua xe, cõng cô đi qua vô số con đường; đeo nhẫn lên tay cô, vén chiếc khăn che đầu của cô lên; Tuổi trẻ đã từng tùy ý khoe khoang, ngày tháng bây giờ bình thản ấm áp, nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn luôn ở án 2Đào Nhiên là một người mù màu, thế giới vạn vật ở trong mắt cô đều là trắng và đen, nhưng anh là ngoại cao lãnh, phúc hắc cưng chiều cô đến vô pháp vô thiên, thế cho nên khi cô nhìn thấy anh đã cảm thấy thế giới trắng đen cũng trở nên xinh đẹp.
Văn án 1Cô yêu mọi thứ của anh, nhưng yêu nhất là đôi tay của anh, đôi tay này từng ômcô, cũng từng đánh cô;Từng thay cô viết bài tập Ngữ văn, từng sửa đề Vật lý sai; vì cô mà đánh đàndương cầm, vì cô mà đánh trống;Đã từng đưa cô đua xe, cõng cô đi qua vô số con đường; đeo nhẫn lên tay cô,vén chiếc khăn che đầu của cô lên;Tuổi trẻ đã từng tùy ý khoe khoang, ngày tháng bây giờ bình thản ấm áp, nhưngtừ đầu đến cuối anh vẫn luôn ở án 2Đào Nhiên là một người mù màu, thế giới vạn vật ở trong mắt cô đều là trắng vàđen, nhưng anh là ngoại cao lãnh, phúc hắc cưng chiều cô đến vô pháp vô thiên, thế cho nên khi cônhìn thấy anh đã cảm thấy thế giới trắng đen cũng trở nên xinh đẹp.
Tác giả Mộng Tiêu NhịThể loại Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện KhácTrích đoạnNgười giúp việc vừa mới mát xa toàn thân cho Đào Nhiên xong, cẩn thận từng chút dịch chiếc chăn của cô ra, nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trên sô pha, nhỏ tiếng nói “ Tiên sinh, hôm nay đến lượt tôi trông chừng tiểu thư, ngài cứ tiếp tục chịu đựng thế này, cơ thể sẽ không chịu nổi đâu.”Hoắc Liên râu ria xồm xoàm, đôi mắt chứa đầy tia máu đỏ, áo sơ mi nhăn nhúm để rơi lả tả ở bên ngoài quần tây, đôi tay của anh ta dùng sức xoa xoa mặt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nam tính vậy. Anh ta nhẹ giọng nói “ Tôi không sao, mấy ngày nay có lẽ cô ấy có cơ hội tỉnh lại, nếu như không tỉnh lại, có lẽ cả đời này chỉ có thể năm trên giường, tôi nhất định phải trông chừng cô ấy, cô đi ra ngoài đi.”Người giúp việc thở dài, không cố chấp bằng anh ta nên đành phải lui ra ngoài.
Sau khi trải qua một phen đấu tranh kịch liệt trong lòng, cô đã quyết định, nếu đã xui xẻo như vậy, dứt khoát vô lại tiếp anh thật sự muốn để cô chịu trách nhiệm, vậy thì cô mượn cơ hội bắt anh anh muốn xảy ra chuyện gì khác người với cô, vậy thì cô từ đây dựa vào anh luận là trường hợp nào, hình như người có lợi cũng đều là tay của cô luồn dưới nách của anh, gắt gao ôm lấy dám lên tiếng, không dám thở bình thường, lắng tai nằm trong ngực của anh, nghe tiếng trái tim có lẽ là vì cô mới đập kịch liệt, mạnh nói lành lạnh của anh từ trên đỉnh đầu truyền đến, bất đắc dĩ, " Đào Nhiên, tôi quyết định thu lại lời nói lúc trước tôi đã nói."Hở?Câu nào nhỉ?Chính là câu trước 30 tuổi không tìm bạn gái sao?Vậy đương nhiên là được ra từ lâu cô đã muốn nhổ nước bọt, nguyên tắc chó má gì Thời Phong nói " Thận của em xem ra là hết cứu được rồi.""..."" Toàn thân đều run thành thế này, không chỉ như vậy, tứ chi cũng không nghe theo sự sai khiến, em bây giờ không khác gì đống bùn nhão cả, tối nay tôi mời em qua đây cũng là quá xui xẻo nha.""..." Đệch!Sau đó bản thân cô cũng cảm giác được mình đang run rẩy, nhưng hình như chấn động lại từ dưới cơ thể, rõ ràng người phát run là anh...Cô híp mắt, cũng có thể nghĩ đến anh bây đã cười thành kiểu đức hạnh gì lâu, mọi thứ yên tĩnh lại, duy chỉ có cơ thể của cô có thể cảm ứng được nơi càng ngày càng nóng rực, cho dù là cách lớp quần áo rất dày, vẫn cứng rắn chống vào biết có phải là quá ngốc hay quá ngây thơ không, cũng có lẽ là vẫn còn tuổi 14, 15 chỉ cảm thấy muốn bắt được anh, những thứ khác thì quên hết, cô chưa ý thức được bản thân bây giờ đang chơi với lửa, nói không chừng có lẽ sẽ chuốc lấy tai Thời Phong cũng ngấm ngầm chịu đựng cực hạn, hai tay nắm lấy eo của cô, nâng cô lên, cô dạng chân ngồi trên đùi của vẫn như cũ không dám ngẩng đầu, cảm giác lúc này như khói xông lửa đốt, không chỉ lỗ tai nóng lên, mà cổ họng cũng ngứa, rất muốn ho khan lớn tiếng mấy cái, đem hoảng sợ đè nén trong lòng mà ho ra nói, " Đào Nhiên, em không ngẩng đầu lên, chuyện em muốn tôi không cách nào thỏa mãn em có chuyện tốt như vậy à?Cô ngay lập tức ngửa đầu nhìn anh. Không kịp nghĩ quá nhiều, vì chuyện cả đêm cô tâm tâm niệm niệm đều là phải làm sao để hôn được cánh tay của anh vòng quanh cô, đỡ ót của cô, cúi đầu hôn mắt hai môi chạm nhau, cô không chỉ cảm giác được cả người tê dại như bị điện giật, mà còn vô cùng thiếu oxy, mọi thứ đều trở nên không chân nghĩ đến nụ hôn của một người có thể nóng rực và rung động lòng người như vậy, như muốn đem linh hồn của cô đều câu đi là nụ hôn đầu của cô, cho người đàn ông cô muốn thu vào hôn vừa kết thúc, anh tựa vào trán của cô, ai cũng không nói lời căng phòng yên có tiếng tim đập không chịu thua kém của bản tắc 10 giây trôi là yên này cô đã nghe rõ ràng, thì ra tiếng thình thịch thình thịch là tiếng tim đập của hai người đều đang cố hết sức khống chế lồng ngực phập phồng của mình, điều chỉnh hơi thở đã rối Thời Phong phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, " Đào Nhiên, từ lúc này trở đi, tất cả mọi chuyện giữa chúng ta sau này đều do anh chủ động."Anh cuối cùng cũng nói lại tiếng người suy này có thể quy làm lời tỏ tình không?Nhưng nghĩ đến suy cho cùng vẫn tính là bản thân chủ động ngã vào lòng anh, không khỏi có chút ấm ức, " Nếu tối nay em không chủ động, có phải chúng ta sẽ không có sau này hay không?"Anh im lặng giây lát, " Nếu anh không cố ý sang đây ngồi, em cảm thấy em có cơ hội ngã vào lòng anh sao?""..." Cảm giác tiết tháo của bản thân đã rơi đầy đất, thì ra anh đã sớm nhìn thấu âm mưu của mình rồi vẫn cứ vạch trần cô như thế, thật sự được sao...Mộ Thời Phong không để cho cô ngẩng đầu đối diện với anh, mà là đem đầu của cô đặt lên hõm vai của mình." Anh lúc đầu là muốn chọn một ngày đặt biệt một chút tỏ tình với em, con gái không phải đặc biệt để ý những chuyện này sao?"Lời tỏ tình là chất độc một chút cũng không sai, tất cả ấm ức trước kia đều tan thành mây mũi của cô cay cay, nhỏ giọng hỏi anh, " Anh vốn định khi nào tỏ tình với em?"Hỏi xong cô liền mắng bản thân một câu thần kinh, anh là người kiêu ngạo như vậy, vẫn chưa chắc muốn chọc ghẹo cô một phen thì của Mộ Thời Phong nhẹ nhàng chạm lên trán của cô, " Đào Nhiên, anh cũng là một người bình thường."" À vâng." Anh mới biết nói. " Ngày kia là sinh nhật của anh."Trong khoảng thời gian rất lâu bọn họ cũng không nói gì tiếp, cô thích lẳng lặng ôm anh như vậy, trái tim của hai người sát bên nhau, dùng tần suất của nhịp tim để đối thoại không một lúc lâu, cô ngồi chắc ngước mắt đối diện với anh, nhịp tim lại không ngừng tăng tốc, " Mộ Thời Phong, chúng ta bây giờ có được xem là người yêu không?"Anh dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn cô, rất ghét không vội trả lời cô, mà là rất dùng sức từ trong túi móc ra một thứ, " Đưa tay ra."Cô làm theo, không biết anh muốn đưa tính vật định ước gì, hay là nhẫn nhỉ?À hú, phát triển như vậy cũng nhanh quá đó nha, lúc nảy mới hôn, liền muốn yêu cả đời, trao nhẫn luôn à?"Khi thứ cứng ngắc lạnh lẽo chạm vào lòng bàn tay của cô, sắc mặt của cô thay đổi liên thỏi thép lớn, đây là muốn đưa tiền bịt miệng à?Chính là một thỏi lại lường biếng dựa lưng vào ghế sô pha, trong mắt mang theo ý cười xấu xa, ngang ngạnh nhưng lại nghiêm túc, " Sau này người của anh do em quản, tiền của anh cho em tiêu."Nhìn vào mắt của hoàn toàn chìm đắm nghĩ, người đàn ông này, cô sẽ theo anh cả tâm tình nguyện, đến chết cũng không khịt mũi, " Mộ Thời Phong, sau này anh phải đối xử với em tốt hơn." Giống như một cô vợ bé bỏng chịu ủy cười, " Anh đối với em vẫn chưa đủ tốt?"" Chưa tốt, anh luôn châm chọc cười nhạo em." Ngẩng đầu nhìn vào mắt của anh " Sau này không được đả kích em nữa."" Được."" Ra khỏi cổng trường thì phải cõng em."" Được."" Mỗi ngày đến căn tin gọi cơm cho em."" Được."" Gọi liền đến ngay."" Không thành vấn đề."" Còn phải giúp em viết bài tập ngữ văn nữa."" Không được.""..."Mộ Thời Phong vỗ vỗ đầu của cô, " Cầm tiền của em lên cương đi."Đầu óc của cô liền hỗn loạn, ngựa, "?"Anh kéo cái mông của cô ôm cô lên, đi về phía toilet, " Anh mà nghẹn tiếp, đoán là sẽ hỏng người mất thôi."" ..." Đây là muốn dùng thực tiễn kiểm nghiệm chân lý gọi là cảnh giới cao nhất của tình yêu sao?Trong tay gắt gao nắm chặt khối tiền kia, nhìn thế nào cũng giống...Cô lúc này nhớ đến một lần giáo huấn kia của cậu, nhưng lúc này nếu từ chối anh, nếu anh thật sự tàn phế, hạnh phúc cả đời này của cô không phải sẽ không có hi vọng sao?30 phút sau, Mộ Thời Phong khoanh tay đứng dựa vào cửa toilet, nhìn lên bồn rửa tay cô gái nhỏ kia đang dùng nước rửa tay rửa vô số lần bàn tay của mình, anh nhìn mà không khỏi bật đi đến từ phía sau ôm lấy cô, " Không ngờ Đào bảo bảo của chúng ta vẫn là một cô bé thích sạch sẽ nha."Cô xoay người, tức giận đem bọt xà phòng trên tay vỗ lên mặt anh, " Mộ Thời Phong, em vẫn là trẻ con!"Anh cầm khăn mặt bên cạnh lau đi bọt xà phòng, " Trước kia khi ở trong toilet nhìn hết sạch của anh, sao không cảm thấy bản thân là trẻ con, còn nhìn hăng say như vậy nữa."Anh biết cô vẫn sẽ vẫy bọt xà phòng lên mặt mình, sau khi dứt lời, liền nhanh chóng cầm hai tay của cô rửa dưới vòi nước, " Đào Nhiên, nếu không phải em vẫn còn nhỏ, vẫn còn học lớp 9, thì hôm nay giúp anh dập lửa sẽ không phải là đôi tay này đâu.""..." Mặt của cô vừa đỏ vừa tầng làm việc đi ra đã gần một giờ con đường lớn lúc nửa đêm vắng vẻ hơn ban ngày rất nhiều, nhưng vì là cuối tuần, cũng được coi là náo Nhiên ôm chặt cổ của anh, Mộ Thời Phong thì lắc lư cái lưng phía trước nghiêng đầu nhìn sườn mặt của anh, không nhịn được hôn anh một cái, " Mộ Thời Phong, anh nói xem chúng ta có thể ở bên nhau cả đời không?"Bước chân đang giơ lên của anh hơi dừng lại, rồi lại kiên định hạ xuống, tiếp tục đi về phía đêm rất hỏi ngược lại " Thế nào, em còn muốn đi ở bên người khác?"" Đương nhiên không phải nha."" Vậy thì được rồi." Cằm của cô nhẹ nhàng đặt lên hõm vai của anh, dĩ nhiên nghĩ rằng bọn học có thể ở bên nhau cả đời lúc lâu không có động tĩnh, anh vừa muốn nói chuyện với cô, bỗng nhiên trên lưng nặng trĩu, thì ra là ngủ liếc nhìn kiến trúc xung quanh, từ chỗ này đi đến chỗ ở của Tưởng Mộ Thừa ít nhất phải mất 2 thoảng bên cạnh có tiếng còi xe hơi, nhưng cô chẳng mảy may có dấu hiệu bị đánh thức, ngủ rất an ổn. Lúc này điện thoại trong túi rung lên, tối như vậy, chắc chắn là điện thoại của Mộ Thời dừng lại, dùng một tay lấy điện thoại ra, giọng nói rất khẽ, " Alo, anh."" Có cần chở hai đứa về không?"Mộ Thời Phong không nói chuyện, nghiêng mặt nhìn về phía bên của Mộ Thời Cảnh dừng ở bên đường, cửa sổ xe hạ xuống, anh sợ nói chuyện sẽ làm ồn đến Đào Nhiên, khoát tay với Mộ Thời Thời Cảnh mềm lòng chấp nhận, khẽ gật đầu, đóng cửa sổ, bảo tài xế lái xe rời xe đã biến mất trong bóng đêm, Mộ Thời Phong mới cất bước đi về phía không biết Mộ Thời Cảnh nhìn thấy anh và Đào Nhiên ở bên nhau, sau khi trở về sẽ xử lý anh thế nào Thời Cảnh sẽ phản đối anh yêu sớm sao?Không phản đối anh và Đào Nhiên yêu sớm sao?Có lẽ vì có lần anh và Mộ Thời Cảnh nói đến Đào Nhiên, anh trong lúc vô ý đã nói câu cô ấy rất đặc biệt, Mộ Thời Cảnh liền khéo léo nói với anh, có thể đối xử với Đào Nhiên như em gái, còn những chuyện khác thì không thể vượt vì cô là em gái của Thẩm Lăng bảo bọc cô không nói, còn không cho cô yêu sớm, suy cho cùng cô cũng còn quá nhỏ, vẫn chưa tròn 14 tuổi, đổi thành bất kỳ phụ huynh nào cũng sẽ không cho phép một đứa trẻ nhỏ như vậy yêu kia chính là bảo anh đừng tổn hại cô gái nhỏ đơn thuần như Đào ra lúc đó anh rất muốn nói với Mộ Thời Cảnh, Đào Nhiên không đơn thuần, còn rất muốn phá đến trước biệt thự của Tưởng Mộ Thừa, đèn đuốc trong biệt thự sáng trưng, tất cả đèn trong sân cũng đang tay của Tưởng Mộ Thừa đang cầm một chai nước suối, một tay đút túi quần đứng trước cửa lớn của biệt Thời Phong trên đường đến đây, đã có chút thở dốc, anh điểu chỉnh lại hô hấp, lên tiếng chào hỏi trước, " Cậu."Tiếng Cậu này gọi làm Tưởng Mộ Thừa khẽ run, sóng lớn trong đáy mắt của anh tay bỗng chốc biến mất, gật đầu, sau khi ôm Đào Nhiên xong thì ánh mắt ý bảo cầm lấy chai nước trong Thời Phong cũng có chút thụ sủng nhược kinh, đưa tay rút lấy chai nước kia, Tưởng Mộ Thừa lại nhẹ giọng nói, " Để tài xế đưa cậu về."“ Cảm ơn cậu.”Tưởng Mộ Thừa như có điều suy nghĩ nhìn anh, " Mộ Thời Phong, chuyện giữa cậu và Nhiên Nhiên, anh tình em nguyện, tôi không quản. Nhưng món nợ giữa hai chúng ta vẫn phải tính."Mộ Thời Phong mở nắp chai nước, hơi ngửa đầu, một hơi uống hơn nửa chai, sau khi đậy nắp chai nước mới từ từ nói, " Cung kính chờ đợi bất cứ lúc nào." Khí thế chẳng thua kém Tưởng Mộ Thừa.
độc sủng thành hôn